Mình Mang Gì Khi đi Học?

Câu hỏi tưởng chừng dễ với nhiều người, nhưng tin rằng khi các bạn dành một chút thời gian đọc nhanh qua bài viết này, bạn sẽ tìm thấy mấy thứ nhỏ nhỏ hay hay nữa đó. Ngoài gậy, nước uống và laptop là những món đồ không thể thiếu trong hành trang đi học mỗi ngày của mình còn có nhiều thứ cũng quan trọng không kém.

1. Nhóm làm sạch
Mình sẽ chia những món đồ mình cần thành các nhóm nhỏ để hạn chế thiếu sót khi chuẩn bị. Đối với nhóm làm sạch là những thứ như nước rửa tay khô, khăn giấy khô, khăn ướt và giấy thấm dầu.
Mình đã có thói quen mang theo nước rửa tay khô từ trước dịch Covid vì mỗi ngày chúng ta đều phải sử dụng tay rất nhiều để cầm nắm, ăn uống, nhưng lại rất bất tiện mỗi khi tìm chỗ có nước để rửa tay. Tay còn là thứ để chạm vào người khác khi di chuyển, chắc chắn sẽ không ai muốn dẫn một người có bàn tay lấm lem chút nào. Chưa kể tay bẩn nếu đưa lên da hoặc mắt, mũi, miệng cũng là đưa vi khuẩn vào cơ thể. Mình bị viêm mũi dị ứng nên khăn giấy khô là món tiếp theo không thể thiếu. Mình còn dùng nó để lau khô tay sau mỗi lần sử dụng nước rửa tay và lau bàn ghế chỗ mình ngồi.
Bên cạnh khăn giấy khô, mình cũng mang theo khăn lạnh để lau vết bẩn trên giày, trên cặp. Mình rất thích mang giày trắng, nhưng mình cũng hiểu mang giày trắng sẽ dễ bám bẩn, đặc biệt với người khiếm thị. Mình sẽ không thể chắc chắn rằng giày mình có đang bẩn hay không nên mình có thói quen lau sơ giày với khăn ướt để đảm bảo sự chỉn chu trước khi xuất hiện bất cứ đâu.
Đừng nhầm lẫn giấy thấm dầu cho da mặt là loại giấy vuông dùng để thấm dầu khi nấu ăn nhé. Loại giấy dùng cho da mặt có kích thước nhỏ và giá thành khá rẻ. Vì mình thuộc da dầu nên cứ vài chục phút lại phải dùng giấy để thấm sạch dầu thừa trên mặt. Hạn chế dầu trên da cũng là cách mình bảo vệ da và hạn chế mụn. Dùng giấy thấm dầu sẽ có hiệu quả rất khác so với dùng khăn giấy chà xát lên mặt đấy.
2. Nhóm tự bảo vệ
Nghe nghiêm trọng vậy, thật ra nó chỉ là một chiếc dù, mũ, khẩu trang y tế và áo mưa.
Đa số người khiếm thị sẽ di chuyển bằng xe công nghệ hoặc xe buýt, nhưng tất nhiên sẽ có lúc phải chờ xe đến. Nhỡ chỗ bạn đứng không có mái che mà trời lại mưa, một chiếc dù có sẵn trong balo sẽ bảo vệ bạn và các món đồ quan trọng của bạn khỏi ướt. Phần nữa, mình nghĩ đi xe công nghệ hay xe buýt cũng sẽ có những quãng đường phải đi bộ dù ít nhiều. Những lúc ấy trời nắng gắt hay mưa to, bạn có đi một mình hay đi cùng ai đó thì một chiếc dù đều sẽ rất cần thiết. Mình cảm thấy không thoải mái khi dùng chung áo mưa nên mình chuẩn bị một chiếc áo mưa mỏng khi đi xe máy.
Chiếc mũ ngoài công dụng che nắng, mình còn dùng mũ để ngăn cách đầu mình với mũ bảo hiểm. Mình cũng thấy không thoải mái khi đội mũ bảo hiểm chung với quá nhiều người, nhưng nếu tự mang theo mũ bảo hiểm khi đi xe công nghệ lại quá cồng kềnh nên đây là cách mình tự giữ sạch sẽ cho tóc và tránh các bệnh về da đầu.
Ngoài những công dụng mọi người đã biết về khẩu trang trong mùa dịch Covid, mình đeo khẩu trang còn là để chống nắng, chống bụi, hạn chế tốn kém nước và bông tẩy trang mỗi buổi tối.
3. Lấy lại sự tự tin
Tự tin đối với mình là sạch sẽ, là thơm tho. Mình có một chiếc túi nhỏ để mang theo một số món cần sử dụng lại vài lần trong ngày như son, xịt thơm miệng, lọ nước hoa mini (<10ml) và kem chống nắng.
Nhiều người nhầm tưởng rằng kem chống nắng chỉ sử dụng một lần trong ngày từ sáng sớm đến chiều tối, nhưng sự thật là nếu bạn hoạt động ngoài trời, bạn phải thoa lại kem chống nắng sau từ 2 đến 3 tiếng và thoa lại vào đầu giờ chiều nếu trong môi trường mát mẻ. Kem chống nắng đa số có trọng lượng chỉ từ 30 đến 70 gam nên sẽ không tốn quá nhiều diện tích, đừng bỏ qua bước này nhé.
Mình luôn mang theo xịt thơm miệng ở bất kỳ đâu, vì cá nhân là người từng rất khó chịu với mùi hôi này, mình hiểu nó ảnh hưởng tiêu cực đến giao tiếp thế nào. Mình sẽ dùng xịt thơm miệng sau khi ăn, khi chuẩn bị giao tiếp với những người quan trọng hoặc khi không mở miệng trong một khoảng thời gian.
Nước hoa và son không phải bắt buộc, nhưng nó là những thứ giúp mình tự tin hơn dù phải hoạt động cả một ngày dài. Mình mang theo một lọ nước hoa nhỏ (<10ml) để sử dụng vào giữa ngày. Mình chọn dùng nước hoa dạng chấm hoặc dạng lăn để hạn chế sử dụng quá tay, gây khó chịu cho người xung quanh. Một tí son trên môi sẽ giúp bạn trông hồng hào và có sức sống hơn rất nhiều. Mình chọn mang son gió khi đi học vì độ lên màu khá nhẹ nhàng và dễ sử dụng cho người khiếm thị. Tuy nhiên, nếu chưa có kỹ năng thoa son nhất định bạn không nhất thiết phải sử dụng, vì một gương mặt nhợt nhạt vẫn dễ chịu hơn gương mặt lem luốc (vì tô son bị lỗi) đấy.
Ngoài ra, túi xách hay balo mình luôn luôn và luôn luôn chuẩn bị sẵn những món đồ cần thiết để dùng cho ngày “đèn đỏ”. Mình nghĩ hơn cả những thứ linh tinh khác, đây mới là điều chị em cần lưu ý nhất để hạn chế những tình huống khó đỡ.

Bên trên là những món đồ không thể thiếu trong balo đi học mỗi ngày của mình. Cá nhân mình nghĩ những thứ như xịt thơm miệng, khăn giấy hay nước rửa tay khô là những thứ bạn có thể trang bị mỗi khi đi ra ngoài, chứ không chỉ là đi học.
(Võ Hoàng Anh Thư)

KÝ ỨC

Người ta nói tuổi 18 và những năm tháng cấp ba là khoảng thời gian đẹp nhất, đáng nhớ nhất trong đời người. Tôi là một người khiếm thị, tôi đi học hòa nhập từ nhỏ, nhưng đối với tôi những năm cấp 1, cấp 2 mới là thời gian đẹp nhất. Bạn có biết tại sao không?
Những năm còn nhỏ tuổi những đứa trẻ chơi với nhau một cách ngây thơ và hồn nhiên nhất. Ở đó chúng tôi không suy nghĩ bạn này giàu hay nghèo, bạn này xấu xí hay đẹp gái,… Tôi bị bắt nạt, và cũng đi bắt nạt bạn khác. Và chúng tôi làm hòa chỉ cần mấy cục kẹo là đủ. Cái thời ấy đẹp biết bao, tôi không có khoảng cách với các bạn, tôi chơi nhảy dây, đuổi bắt, trốn tìm, ném bóng,… dù là nhiều lúc tôi chẳng thấy trái bóng đâu. Nhưng mà tôi thực sự vui lắm. Sang năm cấp ba, tôi học ở một trường trung học phổ thông của xã khác, đó là một trường lớn, mà học sinh 3 trường trung học cơ sở thi vào, trong đó có trường của chúng tôi. Thi vào để chia ra hệ công lập với bán công tổng cộng tới 14 lớp. Lúc đó lớp tôi học toàn những bạn xa lạ. Và tôi bắt đầu hành trình với những người bạn mới này. Nhưng khi lớn khôn, khi hiểu chuyện sao tôi thấy nó khó quá. Tôi cố gắng nói chuyện, hòa đồng với các bạn nhưng thật ngượng ngùng. Các bạn rất tử tế với tôi, đi đâu cũng dìu tôi vì sợ tôi ngã. Không để tôi làm công tác trong lớp. Nói chuyện với tôi luôn giữ ý tứ chừng mực, dường như sợ nói lỡ lời tôi buồn. Tôi cố gắng tạo ra không khí thoải mái nhưng cuối cùng cũng rất ngượng nghịu. Các bạn xưng hô với nhau là “mày-tao”, nhưng khi nói chuyện với tôi thì là “bà-tui”. Lâu dần trở thành khoảng cách, trở thành bức tường mà tôi không thể thoát ra được. Lớp tôi là lớp hệ công lập. Tôi học cũng nằm trong top 10 của lớp. Tôi nhớ khi tôi được học sinh giỏi, trong khi cả trường có rất nhiều học sinh giỏi. Chỉ mình tôi được tuyên dương là “học sinh có hoàn cảnh khó khăn vượt khó học tập”. Thầy cô bảo tôi “có tật có tài”. Bài văn của tôi cũng như các bạn nhưng tôi lại được tuyên dương cộng thêm điểm khích lệ. Tôi là tấm gương được thầy cô đem ra so sánh rằng “bạn không nhìn thấy còn học tốt, các em xem lại mình đi…”. Tôi không thích những điều đó một chút nào. Tôi học khá, nhưng không quá giỏi, quá nổi bật để được tuyên dương như thế. Tôi chỉ muốn là một học sinh bình thường, được bạn bè và thầy cô công nhận khi chính tôi đạt thành tích nổi bật gì đấy, chứ không phải là để khích lệ động viên tôi. Cũng kể từ ấy khi tôi được điểm cao trong bải kiểm tra gì đấy, có một vài bạn lại nói với nhau rằng, do tôi là học sinh khiếm thị nên thầy cô có phần khích lệ nên mới được điểm cao. Và tôi ngày càng tự ti, ngày càng không muốn thể hiện bản thân mình. Tôi cô đơn lắm, thời học sinh có phải bạn thích nhất là giờ trống tiết, giờ ra chơi không. Nhưng tôi ghét nó vô cùng, vì tôi không có ai để nói chuyện, không có ai để chơi cùng. Giờ ra chơi tôi chỉ ngồi một mình, hoặc là giả vờ ngủ gục. Các bạn không xa lánh tôi, nhưng khi nói chuyện, tôi luôn cảm giác bầu không khí ngượng ngùng lắm. Tôi như một phần tách biệt với cả lớp…
Dù là có áp lực đấy, có buồn đấy, nhưng tất cả đã chìm sâu vào kí ức. Tôi cũng tìm thấy niềm vui cho mình. Tôi vẫn còn những người bạn thân thiết từ cấp 2. Và rồi học hành thi cử tấp nập cũng làm tôi quên đi phần nào nỗi sầu. Tôi vẫn còn thầy cô thương tôi, những người bạn luôn tử tế với tôi. Tôi còn gia đình, còn có chị gái sinh đôi, luôn đồng hành và chia sẻ với tôi. Những năm đó, cũng là năm tôi học đòi chơi mạng xã hội, và toàn lên mạng tâm sự với những người xa lạ tìm kiếm niềm vui. Và hiển nhiên lúc đó tôi không dám nói với những người bạn qua mạng của mình tôi là một người khiếm thị. Nói chung tôi đã vượt qua được những năm tháng cấp ba ấy.
Bây giờ, tôi đã là một cô sinh viên đại học tự tin, mạnh mẽ. Tôi suy nghĩ thoáng hơn và cởi mở hơn rất nhiểu. Tôi sống là chính mình, tích cực và lạc quan hơn. Tôi hài lòng với cuộc sống của tôi bây giờ và đang cố gắng từng ngày để tốt hơn. Khoảng thời gian kia cũng chỉ là quá khứ và tôi không giận, không trách gì bản thân tại sao lúc đó lại tiêu cực, lại buồn nhiều như vậy. Có lẽ dó là một giai đoạn tâm lí của cuộc đời. Có tôi của thời gian đó mới có tôi của bây giờ, một cô gái lạc quan tích cực. Có như vậy mới biết trân trọng hơn những người bạn, những người thân yêu đã đi cùng tôi, luôn bên cạnh tôi và tôi cởi mở hơn để tìm kiếm cho mình những người bạn mới, những mối quan hệ mới./.
(PHAN THANH NHI)

Mình Mang Gì Khi Ra Ngoài Nếu Không Phải Là Balo?

Balo hẳn là món đồ ai cũng có bởi tính tiện lợi của nó. Đặc biệt với các bạn khiếm thị, mang balo còn giúp hai tay thoải mái sử dụng gậy, việc di chuyển cũng dễ dàng hơn rất nhiều. Bỏ qua những tiện ích chiếc balo mang lại, bài viết hôm nay mình sẽ chia sẻ những món đồ mình sử dụng xen kẽ với balo vừa có thể chứa đồ, vừa là phụ kiện tăng thêm phần thời trang cho chị em nhé.

1. Túi đeo chéo
Đối với những dịp đi chơi trong ngày hoặc tham gia những sự kiện không cần mang theo nhiều đồ, mình sẽ chọn túi đeo chéo thay vì balo. Ưu điểm của loại túi này là sự thời trang và nhỏ gọn, nhưng nhỏ gọn phần nào cũng là một nhược điểm.
Mình có bốn chiếc túi đeo chéo, nhiều hơn cả balo vì mục đích sử dụng cũng nhiều hơn. Loại túi mình chọn có kích thước khoảng 23 cm cho chiều dài, rộng 4 cm và cao 16 cm không tính dây đeo. Cả túi hay balo mình đều sẽ chọn những màu cơ bản dễ phối như trắng và đen. Tất nhiên đôi khi cũng sẽ có màu theo sở thích như mình là màu hồng. Việc lựa chọn các màu cơ bản sẽ giúp hạn chế nhất khả năng màu của túi bị trội với màu trang phục. Có thể tùy vào mục đích sử dụng để chọn họa tiết. Mình vẫn có chiếc túi họa tiết đính hoa để sử dụng cho các bữa tiệc, nhưng đối với những buổi lê la cà phê mình sẽ chọn túi đeo chéo đơn giản để mang điện thoại và vài giấy tờ cần thiết.
Như mình đã nói ở trên, nhỏ gọn là ưu điểm, đồng thời cũng là nhược điểm của loại túi này. Vì diện tích nhỏ nên bạn chỉ có thể mang theo điện thoại, tiền và các vật dụng nhỏ, bạn không thể mang theo gậy, dù hay nước uống như khi sử dụng balo nên cần cân nhắc nhé.
Túi đeo chéo mình dùng cũng không phải của các thương hiệu lớn nên giá thành sẽ dao động từ 150.000 đến dưới 350.000. Mình sẽ có xu hướng mua để phối cùng với trang phục nên sẽ chọn mua nhiều thay vì mua đắt.
2. Ví cầm tay
Đúng như tên gọi, mình không đánh giá cao sự tiện lợi của sản phẩm này, nhưng trong một số trường hợp đây cũng là một loại phụ kiện cần thiết. Mình sử dụng ví cầm tay trong những buổi tiệc chỉ cần ăn xong rồi về, nghĩa là không cần mang theo gì ngoại trừ bản thân để ăn và chụp ảnh.
Việc mình không đánh giá cao sự tiện lợi của ví cầm tay vì nhiều lí do. Thứ nhất, diện tích quá nhỏ. Nếu với túi đeo chéo bạn có thể cho vào đó điện thoại, bóp tiền, lọ nước hoa mini hay ít khăn giấy thì với ví cầm tay là không. Đối với loại ví cầm tay mình có điện thoại, ít tiền và son đã là khá chật. Phần nữa, do tính chất phải cầm tay nên việc di chuyển của các bạn khiếm thị sẽ gặp một chút khó khăn nếu phải cần người dẫn. Tất nhiên vẫn có loại ví kích thước thoải mái hơn và có dây đeo, nhưng mình nghĩ nếu xếp vào dạng túi đeo chéo ở phần 1 sẽ hợp lý hơn. Ví cầm tay của mình có giá từ 200.000 đến 300.000. Dù em nó hơi nhiều khuyết điểm, nhưng do lên hình đẹp và phù hợp với bối cảnh của bản thân nên mình vẫn chấp nhận bỏ ra một ít để rước hai chiếc về nhà.
3. Ví tiền
Dù bạn chọn balo, túi đeo chéo hay bất cứ món đồ nào khác để ra ngoài thì ví tiền vẫn là thứ không thể thiếu. Có những ngày lười biếng, chỉ cần chiếc áo khoác có túi cho ví tiền và điện thoại vào là đã có thể ra ngoài. Mình chọn loại ví gập ba và kích thước khá nhỏ (lớn hơn lòng bàn tay một chút) để có thể bỏ vào túi đeo chéo. Phần vì nhu cầu sử dụng của mình chỉ để mang tiền, thẻ và các giấy tờ cá nhân nên cũng không cần quá nhiều diện tích. Loại ví này sẽ có cả ngăn có dây kéo, ngăn có nút bấm và các ngăn gập nên tận dụng được rất nhiều. Ví tiền của mình chỉ giao động từ 150.000 đến 200.000, nhưng chứa đựng cả gia tài của mình bên trong. Đây cũng là món đồ sử dụng nhiều và lâu dài nên mình nghĩ tầm giá này là hợp lý.
Nếu một ngày bạn cảm thấy chiếc balo đồng hành lâu nay khá cồng kềnh, thiếu thời trang, hãy thử những gợi ý trên đây của mình. Biết đâu bạn sẽ tìm được những món đồ có thể ứng dụng trong nhiều trường hợp hơn. Bản thân mình vẫn sử dụng balo đi học, đi du lịch hoặc balo mini, nhưng đôi khi thay đổi một chút sẽ cho bạn nhiều sự lựa chọn hơn đó.

(Võ Hoàng Anh Thư)

Tập trung hơn với những tip đơn giản (p2)

Ngoài những thói quen để rèn luyện sự tập trung được đề cập trong bài viết trước, một số mẹo vặt để chống lại cơn buồn ngủ, giúp tinh thần minh mẫn hơn khi làm việc cũng là điều khiến nhiều người quan tâm. Đó là lí do mà ngày càng có nhiều nghiên cứu của giới khoa học hoặc những mẹo vặt từ kinh nghiệm sống về sự tập trung được chia sẻ rộng rãi. Trong bài viết này, chúng ta cùng đến với phần tiếp theo của loạt bài về sự tập trung trong công việc nhé.
Trước khi đến với bài viết, ta cần lưu ý một số điều sau:
– Các biện pháp về sự tập trung phải không có tác hại tới sức khỏe
– Có thể áp dụng kết hợp sao cho hợp lí với mỗi hoàn cảnh và môi trường sống
– Cuối cùng, một sức khỏe tốt là yếu tố cấu thành của mọi sự nỗ lực và rèn luyện.

II. Các cách can thiệp nhanh lấy lại sự tập trung.
1. Kích thích giác quan
Mọi giác quan trên cơ thể đều có chức năng riêng của nó. Nếu để nó ngủ yên, nó sẽ tự đi làm việc khác. VD: Mắt sẽ tự nhắm lại, tai hơi ù, miệng hơi đắng… Vì vậy hãy cùng kích thích các giác quan đó để làm việc hiệu quả hơn bằng một số gợi ý dưới đây.
– Thị giác: Nên làm việc ở nơi có nhiều ánh sáng (như gần cửa sổ, có nhiều ánh đèn lợi cho mắt). Nếu thử một mình cầm laptop ra quán cafe ngồi làm việc, bạn sẽ cảm thấy hơi buồn ngủ vì những ánh đèn trong quán cafe được bố trí một cách mờ ảo nhằm tạo cảm giác thư giãn. Bạn có thể tìm hiểu thêm trên mạng về những loại đèn có lợi cho mắt và mua về sử dụng nhé.
– Thính giác: Hãy sắm một chiếc loa mini và nghe những bản nhạc mà mình yêu thích. Nên nghe những ca khúc bằng tiếng nước ngoài hoặc nhạc không lời với một cường độ vừa phải hoặc nhanh để tai của chúng ta chỉ tập trung vào bản nhạc, miệng hay não chúng ta sẽ không nhẩm theo lời bài hát. Việc các bài hát có cường độ vừa phải hoặc nhanh sẽ giúp chúng ta có nhiều năng lượng hơn. Đặc biệt với những bạn khiếm thị thường sẽ không cần làm việc này vì trình đọc màn hình của chúng ta đã làm tốt trong việc này.
– Vị giác: Hãy để cho miệng của chúng ta thưởng thức một mảnh vỏ quế, một viên kẹo bạc hà (mua trong tiệm thuốc tây) để nó không chỉ làm một nhiệm vụ duy nhất là nuốt nước bọt, mà nó có thể giúp tinh thần chúng ta thêm sảng khoái. Không ăn những viên kẹo ở siêu thị hay tiệm tạm hóa thông thường vì nó sẽ làm hư răng hoặc ảnh hưởng tới sức khỏe bởi những thành phần làm nên đường của những loại kẹo ấy.
– Khứu giác: Có nhiều sự lựa chọn để mũi chúng ta làm đúng vai trò ngửi (ngoài vai trò hít thở) của nó. Bạn có thể trồng hoa, dùng sáp thơm hoặc tinh dầu, nước hoa, nến thơm,… để giúp trạng thái phấn chấn hơn. Có hai lưu ý trong cách làm này: Một là phải chọn mua những loại không có hại với sức khỏe, hai là phải để ý những “dị ứng” của bản thân và nhiều người xung quanh nhé.
– Xúc giác: Cách nhanh chóng và dễ làm nhất là xoa hai lòng bàn tay vào nhau trong khoảng 1 phút, sau đó lặp lại thêm hai lần nữa. Ở bàn tay tập trung rất nhiều dây thần kinh cảm giác nên làm vậy vừa kích thích được xúc giác, vừa kích thích những dây thần kinh thụ cảm trên cơ thể.
2. Vận động
Không ai vừa tập thể thao vừa ngủ, cũng không ai vừa vận động vừa ngủ (trừ trường hợp mộng du). Các cách dưới đây bạn có thể chọn tùy vào sở thích và hoàn cảnh để áp dụng nhằm tăng thêm sự hiệu quả để tập trung nhé.
– Đi bộ.
Theo Webmd, tiến sĩ Robert Thayer, Đại học California (Mỹ) cho biết đi bộ nhanh 10 phút sẽ cung cấp cho cơ thể bạn một nguồn năng lượng để duy trì làm việc trong hai giờ. Bạn có thể làm việc khoảng 35-40 phút và đứng dậy đi lại với tốc độ nhanh, bạn có thể đi bộ lên cầu thang thay vì thang máy, gửi xe xa nơi làm việc hoặc học tập một chút để có dịp đi bộ trước khi cần tập trung làm việc.
– Nước.
Nước có rất nhiều công dụng trong việc lấy lại sự tập trung và tỉnh táo. Hãy để một bình nước lọc nhỏ trên bàn và lâu lâu lại nhấp một ngụm. Việc này vừa giúp bạn cung cấp đủ nước cho cơ thể, vừa kích thích vị giác, vừa giúp bạn nhanh chóng đi vệ sinh, nhân tiện có dịp đi bộ và thanh lọc cho cơ thể luôn. Bạn cũng có thể rửa mặt khi có dịp đi toilet để làm dịu đi cơn buồn ngủ. Về mặt y học, nước thấm lên mặt sẽ làm tăng sự lưu thông trong tuần hoàn máu.
– Hít thở.
Tưởng chừng như hít thở là công việc thường ngày chúng ta vẫn đang làm và làm đúng. Tuy nhiên ít ai biết rằng, hầu hết chúng ta đều đang hít thở sai cách. Hít thở đúng cách sẽ tốt cho hệ tim mạch, tăng cường hệ miễn dịch và tiêu hóa, rất nhiều lợi ích về mặt y học khác nữa. VÀ một điều không thể thiếu, hít thở đúng cách sẽ giúp tinh thần tích cực, vui vẻ.
Khi hít thở bạn hãy ngồi thẳng, đặt một tay lên bụng, tay còn lại lên ngực và để ý rằng: Khi hít vào, bụng sẽ phình ra để không khí đi vào, và thở ra bụng sẽ hơi hóp lại. Và đây cũng là một trong những phương pháp kinh điển của luyện tập yoga.
Cuối cùng, mọi thứ sẽ vô nghĩa nếu bạn chỉ dừng lại và đọc nó.
Chúc bạn sẽ có được sự tập trung khi thực hành những mẹo vặt đơn giản này.
(Phạm Minh Trung)

Tủ Đồ Mình Có Gì?

posted in: TƯ VẤN LÀM ĐẸP | 0

Tủ Đồ Mình Có Gì?

Sau một bài viết dông dài về tư duy trang phục cho hội chị em sinh viên khiếm thị, hôm nay hãy cùng mình điểm qua một số món đồ chiếm phần lớn tủ quần áo của mình và cách mình đầu tư cho chúng nhé. Đây không phải là lời khuyên, nó chỉ là trải lòng qua trải nghiệm rất riêng trong cuộc sống của mình.

  1. Chân váy và áo sơ mi.

Bài viết lần trước mình đã đề cập kha khá công dụng của hai trang phục này đối với sinh viên bọn mình như đi học, đi phỏng vấn hay tham gia sự kiện. Ngoài ra nếu chú ý thay đổi một chút về kiểu dáng và họa tiết,  đây cũng sẽ là sự lựa chọn không tồi cho những dịp xuống phố.

Ngoài các loại chân váy qua gối mang những màu sắc trung tính và áo sơ mi đơn giản, tủ đồ mình còn có thêm vài chiếc chân váy với đa dạng màu sắc như hồng, đỏ, xanh đậm… dáng váy ôm hoặc xòe bồng bềnh nữ tính. Đối với cá nhân mình thì chân váy không cần phải có quá nhiều, vì những mẫu chân váy cơ bản có thể phối được với rất nhiều kiểu áo như sơ mi, áo phông hay croptop. Mình thường ưu tiên chọn váy xòe nhẹ hơn các loại váy ôm sát để dễ di chuyển và yếu tố cân nặng không cho phép. Riêng về phần áo mình đầu tư khá nhiều. Mình có cả sơ mi trơn lẫn sơ mi cách điệu, mình có sơ mi trắng và cũng có sơ mi màu cả tay bồng lẫn dài tay. Chỉ với một chiếc chân váy xòe đơn giản nhưng khi được phối cùng nhiều kiểu áo khác nhau sẽ cho ra nhiều bộ trang phục mới toanh cho từng bối cảnh. Đó là lý do mình thường đầu tư nhiều cho áo hơn quần và chân váy.

Xu hướng mua sắm của mình là thời trang nhanh, nên thường đối với những món đồ cần thay đổi mỗi ngày như chân váy và áo sơ mi, mình sẽ không sẵn sàng chi cho các thương hiệu lớn. Cả chân váy và áo sơ mi của mình thường giao động ở mức 90.000 đến dưới 300.000 thậm chí là rẻ hơn. Cá nhân mình nghĩ đây là tầm giá hợp lý cho các bạn sinh viên nghiện mua sắm nhưng hầu bao không rộng rãi, hoặc những bạn có khái niệm đồ cũ là đồ đã chụp ảnh như mình.

  1. Quần jean và áo thun.

Chắc hẳn không riêng gì mình mà chúng ta đều phải có vài chiếc quần jean và áo thun trong tủ quần áo. Đây là sự lựa chọn tối ưu cho những ngày mình phải di chuyển nhiều, đi học bằng xe bus hay trời nắng đổ lửa.

Mình có khá ít quần jean và áo thun vì chúng không phải sự ưu tiên của mình khi ra ngoài. Tất cả quần jean của mình chỉ có hai màu là đen và xanh đen, kiểu quần lưng cao để tạo hiệu ứng chân dài hơn một tẹo và cũng phối được với nhiều kiểu áo khác nhau. Trẻ trung là yếu tố đầu tiên khi mình chọn áo thun nên mình không hề có một chiếc áo thun trơn nào trong tủ mà tất cả đều là các họa tiết chữ cách điệu và các nhân vật hoạt hình mình thích.

Như mình đã nói, quần jean và áo thun không phải là sự ưu tiên của mình khi ra ngoài nên chắc chắn mình cũng sẽ không bỏ ra quá nhiều chi phí cho nó. Quần jean mình chọn sẽ giao động ở mức 100.000 đến 250.000 và áo thun là 35.000 đến 150.000. Không còn gì rẻ hơn cho một phong cách trẻ trung, năng động.

  1. Những món đồ còn lại.

Trong phần này mình sẽ liệt kê một số món đồ theo sở thích cá nhân của mình. Nghĩa là bạn có thể có cũng có thể không. Tuy nhiên, nếu đa dạn hóa danh mục thời trang trong tủ, bạn sẽ có nhiều lựa chọn hơn cho việc ăn mặc của bản thân.

Loại trang phục chiếm phần lớn diện tích trong tủ chính thức gọi tên đầm công chúa. Bạn không đọc nhầm và mình cũng không viết sai. Mình có một niềm đam mê với các thể loại váy công chúa xòe lấp lánh, mặc dù chẳng có mấy dịp được mặc. Mình sẽ chọn loại trang phục này mỗi khi tham gia một sự kiện hay đám tiệc với quy mô lớn được tổ chức ở nhà hàng hay một số địa điểm có phần sang trọng, hoặc đơn giản là mặc để quay vài chiếc video, chụp vài bức ảnh là thỏa mãn. Đầm công chúa là một sở thích khá hao phí nên rất tiếc cho ai đang có niềm đam mê giống mình. Nhưng do là sinh viên nên công chúa cũng phải là công chúa giá sinh viên. Những chiếc đầm của mình giao động trung bình từ 200.000 đến 500.000.

Một kiểu trang phục mình đang tập tành gần đây là blazer. Đây là một dạng áo khoác dáng dài, không trang trọng như áo vest nhưng lịch sự và thời trang hơn các dạng áo khoác phổ thông. Áo blazer có thể phối được với rất nhiều loại trang phục khác nhau như quần jean, quần short, chân váy và cả đầm liền. Blazer là sự lựa chọn thường xuyên của mình cho những ngày đắn đo không biết mặc gì bởi sự linh động và tiện lợi của nó. Cũng chính vì vậy, mình sẵn sàng đầu tư cho một chiếc áo blazer đa năng. Những chiếc blazer mình sở hữu có giá giao động từ 350.000 đến 450.000. Mình nghĩ đây cũng là mức giá hợp lý cho một loại trang phục sử dụng thường xuyên và lâu dài.

Bên cạnh blazer thời trang, tủ quần áo của mình cũng có hai chiếc áo khoác. Một áo khoác jean và một áo khoác phổ thông. Áo khoác ngày nay không chỉ đơn giản là vật giữ ấm hay che nắng nữa mà đã được xem là một phụ kiện thời trang không thể thiếu. Đặc biệt khi bước vào những môi trường bạn chưa kịp để mọi người thấy trang phục chính của bạn ngày hôm đó, áo khoác ngoài là thứ để mọi người ấn tượng về bạn, nó đủ định hình sơ bộ về phong cách của bạn. Chiếc áo khoác jean của mình hầu như không có tác dụng che mưa che nắng, nó chính xác là một phụ kiện thời trang để kết hợp cùng quần jean rách gối và áo phông tạo nên một chút cá tính. Áo khoác và áo blazer là hai món đồ có tần suất sử dụng dày đặc nhất trong tủ quần áo của mình. Vì thế cũng như blazer, mình sẵn sàng bỏ ra một khoảng để đầu tư cho áo khoác, người bạn đồng hành với mình qua bao nhiêu mưa nắng. Áo khoác jean của mình có giá từ 150.000 đến 250.000 và áo khoác phổ thông sẽ từ 200.000 đến 300.000.

Hy vọng sau khi khám phá tủ quần áo của mình, các bạn sẽ có thêm lựa chọn để làm đa dạng thêm phong cách của các bạn. Một lần nữa, trang phục không cần quá đẹp nhưng cần hợp lý. Nó là cơ hội để bạn chạm tay vào những cột mốc trong cuộc sống.

 

Võ Hoàng Anh Thư

Lựa Chọn Trang Phục Phù Hợp Cho Người Khiếm Thị

posted in: TƯ VẤN LÀM ĐẸP | 0

Ở bài viết trước, mình đã chia sẻ những quan điểm của cá nhân mình xoay quanh chủ đề làm đẹp dành cho chị em khiếm thị. Nếu bạn vẫn còn hứng thú với chủ đề này, thì ở bài viết lần này, mình sẽ mang đến một số cách lựa chọn trang phục phù hợp với các bạn sinh viên khiếm thị. Chúng ta vẫn thường nghe câu: “người đẹp nhờ lụa”. Thực ra,  mình không chắc về quan điểm này, nhưng mình chắc chắn rằng những món đồ bạn khoác lên người ảnh hưởng đến hơn 50% suy nghĩ của người đối diện về bạn. Đặc biệt khi bạn bước vào môi trường đại học, nơi mà bạn không thể dùng đồng phục để trả lời cho câu hỏi “hôm nay mặc gì” nữa.

  1. Tại sao người khiếm thị cần phải có tư duy về trang phục?

Trang phục phù hợp sẽ tạo sự thu hút và ấn tượng tốt ngay từ lần đầu gặp mặt, điều mà mình tin tất cả các bạn khiếm thị đều rất cần khi bước vào một môi trường mới. Khi bạn mặc đẹp, sẽ thu hút những người có cùng sở thích mặc đẹp giống bạn, cùng phong cách giống bạn, biết yêu bản thân như bạn. Bạn đã bao giờ nghe về luật hấp dẫn chưa? Nó có thể lý giải đơn giản là “những thứ giống nhau sẽ hấp dẫn nhau”. Việc chọn đầu tư cho trang phục là lựa chọn đầu tư cho vẻ ngoài của bạn, không cần cầu kì nhưng cần chỉn chu.

Bên cạnh đó, môi trường đại học là nơi bạn sẽ thường xuyên đối diện với những nhiệm vụ cần hợp tác nhóm. Lựa chọn trang phục phù hợp từ những ngày đầu bước vào giảng đường cũng là cách để hòa nhập với các thành viên khác, để khi cùng nhau đứng trước ánh nhìn của hàng trăm sinh viên, bạn đừng để mình lập dị. Có thể khác biệt, nhưng đừng cá biệt. Trải nghiệm của bản thân và những người bạn đã cho mình một nhận định nhỏ, nếu khoác lên mình một bộ trang phục sạch sẽ, phù hợp với số đông, bạn dễ được mời vào nhóm hơn. Ban đầu, mình thấy hơi khó hiểu. Tuy nhiên, qua một thời gian chịu khó quan sát, mình thấy đây là tâm lý bình thường. Lật ngược lại vấn đề, nếu bạn là người khiếm thị, bạn không thể nhìn thấy trang phục, bạn có thiện cảm với một bạn nào đó có mùi nước hoa quá nồng hay không? Nước hoa là một biểu tượng cho sự sạch sẽ và sang trọng, nhưng vì sao bạn không thích một người có mùi nước hoa quá nồng? Đơn giản vì người đó quá khác biệt, suy nghĩ thoáng qua trong đầu bạn là người này quá điệu, nên bạn không muốn tiếp cận. Chỉ đơn giản vậy thôi. Do đó, khi người khác thấy mình mặc trang phục hơi “kì” một xíu, họ sẽ có những suy nghĩ gì về mình mà mình không biết được. Do đó, việc có tư duy trang phục sẽ giúp bạn dễ tìm được nhóm trong thời sinh viên.

  1. Trang phục phù hợp cho sinh viên khiếm thị trong từng bối cảnh.

Một số trang phục mình chọn cho hành trình bắt đầu “lớp 13” của mình để đến lớp là chân váy kết hợp cùng áo sơ mi, áo thun họa tiết đơn giản hoặc đầm liền. Nhiều trường đại học không chấp nhận chân váy ngắn, các bạn có thể chọn những loại chân váy dài qua gối một chút để vừa lịch sự nhưng vẫn toát lên vẻ nữ tính. Tuy nhiên bạn có thể cân nhắc chọn váy và áo với những màu cơ bản dễ phối như trắng, đen… và hạn chế chọn kiểu dáng phức tạp như xẻ tà, đuôi cá… và họa tiết rườm rà. Vì chỉ cần một chút sai sót trong bước phối chúng lại sẽ rất dễ tạo cảm giác khó chịu cho người nhìn. Những kiểu trang phục này có thể phù hợp khi bạn đi chơi, đi tiệc. Nhưng đối với môi trường học đường thì cá nhân mình nghĩ thoải mái và lịch sự vẫn nên được đặt lên hàng đầu. Bạn cũng có thể chọn quần jean với áo phông vừa cá tính lại thoải mái di chuyển. Mặc dù nhiều bạn sinh viên vẫn chọn quần jean rách gối, rách đùi để tạo sự phá cách cho bản thân. Nhưng một lần nữa đối với quan điểm cá nhân mình, đó không phải lựa chọn hợp lý ở lớp học.

Đối với các bạn sinh viên khiếm thị, phỏng vấn học bổng hay phỏng vấn xin việc ở một công ty nào đó chắc hẳn là điều các bạn phải gặp. Và tất nhiên sẽ thật tuyệt khi tên bạn được nêu trên danh sách trúng tuyển đúng không? Lựa chọn trang phục phù hợp sẽ giúp bạn ghi điểm trong mắt nhà tuyển dụng rất nhiều. Chân váy qua gối và áo sơ mi tay dài ít họa tiết vẫn luôn là sự lựa chọn cho những dịp trang trọng. Riêng đối với phỏng vấn, áo tay dài thường là điều quan trọng và bắt buộc. Bạn cũng có thể thử quần tây đen cùng sơ mi trắng đậm chất công sở, hoặc đầm sơ mi kín đáo lịch sự. Và điều kiện tiên quyết vẫn là hãy lựa chọn màu sắc cơ bản, ít họa tiết, kiểu dáng đơn giản vì đây là lúc các bạn cần thể hiện sự chỉn chu và chuyên nghiệp hơn lúc nào hết. Tuy vậy, vẫn có một số tổ chức hoặc công ty có những đặc điểm về văn hóa ăn mặc đặc trưng. Bạn có thể tìm hiểu để chuẩn bị tốt nhất cho vẻ ngoài của mình trong ngày phỏng vấn nhé.

Đại học là nơi để bạn thoải mái thể hiện mình, đặc biệt là ở các sự kiện. Sẽ có rất nhiều các buổi hội thảo, các sự kiện được diễn ra trong và ngoài trường để sinh viên học hỏi thêm kiến thức, cũng như giao lưu kết nối với nhau. Đối với một số sự kiện có yêu cầu nhất định về trang phục như mặc áo của ban tổ chức, hoặc trang phục dễ vận động… thì điều duy nhất bạn cần làm là làm theo. Còn ngoài ra đối với những sự kiện thoải mái về trang phục mình nghĩ các bạn khiếm thị vẫn nên chọn trang phục dễ dàng di chuyển nhất. Tất nhiên đây là lúc bạn có thể tạm thời bỏ qua những tiêu chuẩn trường lớp hàng ngày. Bạn có thể tìm hiểu về các hoạt động của sự kiện để tìm được trang phục phù hợp nhất. Một mẹo nhỏ để bạn quyết định mặc gì trong sự kiện đó là định hình về đối tượng tham gia và mục đích của chương trình. Ví dụ, nếu chương trình dành cho sinh viên và mục đích là chuyên đề nào đó, bạn có thể mặc trang phục giống với ở trường; nếu chương trình hướng về khán giả đại chúng (không tập trung vào một đối tượng nào cụ thể) và chia sẻ về kiến thức nào đó, bạn có thể mặc những trang phục trang trọng hơn để có cơ hội trao đổi với diễn giả và mở rộng mối quan hệ.

  1. Làm sao để người khiếm thị nhận biết chính xác trang phục?

Có lẽ từ đầu bài viết đến giờ, đây là phần mọi người thắc mắc nhất. Mình từng có thị lực mắt tương đối ổn nên những khái niệm về màu sắc đã được lưu lại trong đầu mình như một phần ký ức. Nhưng mình biết có rất nhiều bạn khiếm thị bẩm sinh, nghĩa là các bạn không thể nhận biết được màu sắc và họa tiết, đó là một hạn chế rất lớn khi lựa chọn trang phục. Mặc dù vẫn còn nhớ chút ít màu sắc và có thể hình dung được kiểu dáng qua mô tả, nhưng từ ngày thị lực giảm, chọn được một bộ quần áo vừa ý cũng là thử thách với mình mỗi ngày. Vì màu sắc hay kiểu dáng đều là mình nghĩ nó như thế nhưng đôi khi thực tế nó không như thế, mình nghĩ nó sẽ hợp nhưng thực chất là không hề. Có thể mình biết chiếc áo đó màu đỏ, nhưng đỏ thì có đỏ nâu, đỏ hồng, đỏ gạch, đỏ tươi… và thật nhiều màu đỏ mà ai nghe quảng cáo son sẽ hiểu. Nhưng mình lại rất may mắn khi mẹ mình là thợ may quần áo, mẹ là người thường xuyên giúp mình lựa chọn trang phục sao cho phù hợp, sao cho màu sắc và họa tiết không trội nhau. Mẹ đã hình thành tư duy và phong cách cá nhân cho mình từ bé. Mình cũng có những người bạn sẵn sàng góp ý và tư vấn để mình thay đổi thêm nhiều phong cách mới. Mình hiểu không phải ai cũng có một người mẹ am hiểu về trang phục, nhưng mình tin xung quanh các bạn vẫn sẽ có những người có cái nhìn tương đối ổn về thời trang. Bạn có thể tìm thấy họ qua đánh giá của mọi người. Có thể tìm nhiều hơn một người để có được sự khách quan.

Nếu nhờ đến những người chung quanh quá khó với bạn, bạn có thể thử nhờ sự trợ giúp của các chị nhân viên trong cửa hàng. Đây sẽ là người có cái nhìn mang tính thời trang nhất mà không dựa trên các yếu tố chủ quan nào. Cách này bạn có thể thực hiện ngay cả khi mua hàng trên mạng. Hãy cung cấp một số thông tin như cân nặng, chiều cao và nếu có thể hãy nói thêm một số đặc điểm mang tính cá nhân như màu da, béo bụng, chân to… Một cách nhanh hơn, bạn có thể gửi ảnh để họ tư vấn. Nhân viên sẽ trả lời cho bạn rằng bạn có phù hợp với mẫu trang phục đó không. Nếu vẫn chưa hài lòng bạn vẫn có thể nhờ họ tìm giúp một kiểu phù hợp. Sử dụng dịch vụ trả phí thì không phải ngại nhé, họ được trả công để làm điều đó mà.

Nếu đã đọc đến đây và các bạn cho rằng cái gì cũng phải hỏi thì tác dụng của bài viết này là gì? Mọi bài viết của mình đều muốn hướng đến việc xác định tư duy đúng cho người đọc. Để các bạn đừng mặc quần đùi áo thun đi học và đừng mặc đầm dạ hội đi phỏng vấn.

Hy vọng bài viết của mình sẽ phần nào giúp các chị em khiếm thị, đặc biệt là những chị em đang và sẽ bước vào cánh cổng đại học có thể dễ dàng hơn khi trả lời câu hỏi “hôm nay mặc gì”? Có thể đây là một chủ đề mới với một số bạn nên sẽ phần nào khó hiểu. Nhưng hãy thử bắt tay vào tìm hiểu. Mình đã làm được chắc chắn các bạn cũng sẽ làm được. Và một lần nữa, tư duy trang phục không phải là ăn mặc quá thời trang, nhưng nó là cơ hội để bạn chạm tay vào những cơ hội trong cuộc sống.

 

Võ Hoàng Anh Thư

Tập trung hơn với những tip đơn giản (p1)

Tại sao có người tập trung để giải quyết rất nhiều công việc nhưng vẫn có thời gian dành cho những người mình quan tâm, nhưng vẫn còn đó rất nhiều người luôn kêu bận bịu thiếu thời gian nhưng hiệu suất công việc lại không cao? Vấn đề thì rất nhiều, nhưng quan trọng nhất vẫn là sự tập trung. Do đó, Tập trung là thứ vũ khí lợi hại nhất giúp bạn hoàn thành mọi mục tiêu.
Không khó như bạn nghĩ, sự tập trung có thể rèn luyện bằng những thói quen đơn giản hằng ngày. Bên cạnh đó, tập trung cũng có những thủ thuật để bạn có thể lấy lại sự tập trung ngay tức khắc.
Trong chủ đề này, mình xin chia sẻ đến các bạn hai phần để rèn luyện sự tập trung mà mình đã tham khảo và áp dụng cho bản thân rất thành công. Đó là: Những thói quen tạo nên sự tập trung và những thủ thuật lấy lại sự tập trung. Cùng đến với phần 1 của bài viết nhé.

I. Những thói quen tạo nên sự tập trung
1. Làm một việc tại một thời điểm
Bạn biết không, tập trung trong tiếng Anh có nghĩa là focus. Một điều thú vị, focus là cấu thành bởi các từ: Follow one course until successful (theo đuổi một mục tiêu cho tới khi thành công).
Theo nghiên cứu của các nhà khoa học về não bộ và thần kinh, não của chúng ta sinh ra về bản chất sẽ giải quyết được rất nhiều công việc cùng lúc. Tuy nhiên đó là ở các tầng khác nhau (ý thức, tiền ý thức, vô thức). Còn ở tầng ý thức, (tầng được chúng ta sử dụng khi còn tỉnh táo) ta chỉ có thể giải quyết tốt nhất là một việc tại thời điểm đó. Chắc bạn sẽ nhớ lại có những lần bản thân đã giải quyết rất nhiều việc cùng lúc đúng không? Có thể đó là những việc giải quyết nhanh gọn và không cần nhiều sự tập trung, cũng có thể nếu tập trung thì hiệu suất của bạn sẽ cao hơn. Cái đó chỉ bạn mới có thể tự thẩm định lại.
Một cô gái vừa lái xe vừa nghe điện thoại và bị tai nạn là điều không thể tránh khỏi. Một sinh viên vừa học vừa chat cùng bạn bè khả năng sẽ mất nhiều thời gian cho việc học hơn (trường hợp môn đó cần học cá nhân). Vừa giao tiếp với một ai đó mà đầu óc nghĩ vẩn vơ thì bị đối phương không có thiện cảm là điều dễ xẩy ra.
Một số câu nói nổi tiếng về sự tập trung một việc tại một thời điểm:
“Nếu cùng lúc đuổi theo hai con thỏ thì bạn sẽ chẳng bắt được con nào” (khuyết danh).
“Chiến binh thành công là một người bình thường với một sự tập trung như tia laze” (Huyền thoại võ thuật Lí Tiểu Long)
Do đó hãy tập cho mình thói quen tập trung vào một việc tại một thời điểm nhé.
2. Loại bỏ các tác nhân gây rối
Đôi lúc, sự tập trung của chúng ta bị quấy nhiễu bởi các tác nhân bên ngoài. Tuy nhiên, nói cho cùng, chúng ta mới là người quyết định “số phận” những yếu tố quấy nhiễu đó đúng không.
– Hãy ngắt kết nối internet hoặc đặt chế độ im lặng của những thiết bị điện tử nếu công việc đó không dính dáng tới nó
– Dọn dẹp góc làm việc thật ngăn nắp để khỏi bị chú tâm bởi những đồ vật linh tinh hay những vụn rác
– Cho tất cả những thứ không liên quan tới công việc (đồ chơi, đồ ăn vặt) vào rổ và cất tại một nơi khó lấy (tủ khóa, trên gác).
3. “to do list”
Vào cuối ngày, bạn hãy viết 5 việc theo thứ tự ưu tiên bạn sẽ làm trong ngày hôm sau vào một nơi bạn dễ nhìn thấy (laptop, điện thoại, sổ ghi chú) và thực hiện từng việc một cho đến khi hoàn thành. Việc viết ra giấy sẽ giúp tiết kiệm năng lượng cho não của bạn khi khỏi phải xuy nghĩ “mình sẽ làm gì tiếp theo”.
Những người thành công như Mark Zuckerberg, Bill Gates chỉ có 12 cái áo mầu xám và 12 cái quần jean trong tủ để mỗi sáng chỉ cần lấy ra mặc và không cần phải mất thời gian cho việc lựa chọn. Dẫn chứng này không có nghĩa bạn cũng phải có quần và áo giống họ, minh chứng này để ám chỉ việc càng có ít lựa chọn cho những việc không quan trọng sẽ càng giúp bạn tập trung làm những việc tốt hơn.
“Nếu bạn không lên kế hoạch cho ngày nào thì ngày đó sẽ lên kế hoạch thay bạn” (khuyết danh).
4. Đọc sách
Đọc tới đây hẳn nhiều bạn sẽ ngao ngán vì đã vô tình chạm tới nỗi “chán nản” của các bạn. Nhưng bạn hãy thử đi, thói quen đọc sách sẽ giúp não bộ của bạn tập trung hơn. Mới đầu, chỉ hai phút là bạn ngưng, nhưng rồi sẽ lên 5 phút, 10 phút, 30 phút, và tốt nhất là nên duy trì ở mức 40 phút. Đây là thời gian lí tưởng của một đợt tập trung từ não bộ. Để làm được điều đó, cách tốt nhất là bạn hãy tìm những cuốn sách dễ đọc hoặc sách mà bạn yêu thích. Những thể loại dễ đọc là truyện ngắn, còn những sách thuộc thể loại yêu thích có thể là ngôn tình, kiếm hiệp hoặc đại loại một thể loại sách nào đó. Quan trọng nhất, khi biết được tầm quan trọng của việc đọc sách, bạn mới có động lực để bắt này vào thực hành. Một câu nói mình đã từng nghe ở đâu đó và rất thích: “Không hẳn đọc sách sẽ thành công, nhưng chưa có ai thành công mà không đọc sách”.

Hi vọng bạn sẽ dần dần rèn luyện những thói quen này để tăng cường sự tập trung cho bản thân nhé. Hẹn gặp bạn trong bài viết sau.
(Phạm minh Trung)

“Không nhìn thấy thì làm đẹp chỉ để làm màu và phiền phức”!

posted in: TƯ VẤN LÀM ĐẸP | 0

Không biết trong các bạn khiếm thị (nhất là những bạn đang và sẽ muốn có nhu cầu làm đẹp) đã từng ít nhất một lần nghe qua câu nói này chưa? Thú thật, câu nói này là động lực để mình viết nên bài viết này và nhiều bài liên quan tới làm đẹp hơn nữa.

Nhận thấy được nhu cầu làm đẹp trong xã hội (đặc biệt là với người khiếm thị) ngày càng được quan tâm, vũ trụ đã mang mình xuống đây để chia sẻ đến các bạn một loạt các bài viết về những mẹo hay cơ bản nhất để chị em phụ nữ chúng mình xinh đẹp hơn mỗi ngày. Đây là một hành trình xương máu rút ra được từ quá trình của một con bé có nền da cực xấu đang cố gắng cải thiện từng ngày. Do đó, tất cả những bài viết từ mình đều chỉ là trải nghiệm của cá nhân, có thể nó sẽ hợp với các bạn, cũng có thể không. Mình không hề đứng trên cương vị một người sở hữu vẻ ngoài hoàn hảo để hướng dẫn các bạn phải thế này thế kia như những người mẫu quảng cáo chuyên nghiệp, nên hãy cứ trao đổi với mình nếu các bạn cảm thấy chưa hợp lý để chúng ta cùng đẹp hơn mỗi ngày nhé.

Mở đầu cho loạt bài viết, mình muốn cùng các bạn trả lời một câu hỏi: Tại sao người khiếm thị phải làm đẹp?

Đây là câu hỏi mình nhận được khá nhiều khi mình trao đổi với một số các bạn khiếm thị về tầm quan trọng của làm đẹp. Mình rất vui nếu các bạn đang đọc bài viết này đã phần nào tự trả lời được cho câu hỏi đó. Đối với mình, thứ khó thay đổi nhất chính là suy nghĩ, là việc các bạn có hiểu được giá trị thật sự của việc làm đẹp hay không, chứ không phải thay đổi vẻ bề ngoài của các bạn. Và sẽ thật tuyệt vời nếu những gì mình sắp nói ra sau đây phần nào giống với câu trả lời của các bạn.

  1. Làm đẹp đơn giản

Với mình, làm đẹp là không cần các bạn phải trở nên đẹp xuất sắc, không phải các bạn sẽ trang điểm lồng lộn khi ra ngoài, càng không phải các bạn cần bỏ ra hàng đống tiền để sắm sửa những bộ trang phục rực rỡ, mỹ phẩm hay trang sức đắt đỏ, vì chính những thứ đó mình cũng không làm được.

Với bản thân mình, một người với mức lương đến từ việc “làm con” của ba mẹ, vẫn đang kiếm tiền, và là một bạn khiếm thị chính hiệu như các bạn thì làm đẹp là khi chúng ta biết chăm chút thêm cho vẻ ngoài của bản thân,  đừng quá lôi thôi, đừng bỏ bê làn da, mái tóc và trang phục của bạn. Đặc biệt, nhất định đừng bao giờ nghĩ vì mình không thấy mình xấu nên cũng sẽ không ai để ý là mình đang xấu. Từ bé mình đã như vậy, bây giờ lớn mình vẫn sẽ như vậy, chẳng ảnh hưởng đến ai. Mình tôn trọng suy nghĩ của các bạn, vì mình hiểu có thể môi trường, điều kiện sống,… rất nhiều yếu tố khách quan đã hình thành nên cách nghĩ bên trong các bạn.

  1. Đẹp hơn trong mắt người xung quanh

Bạn biết không, nếu các bạn làm đẹp, người đầu tiên và trên hết được hưởng lợi sẽ chính là bản thân các bạn. Các bạn xinh xắn, thơm tho, sạch sẽ thì người được khen đầu tiên sẽ là các bạn.

Một ví dụ nha, nếu bạn bôi kem chống nắng khi ra đường, bạn đang trực tiếp bảo vệ cho làn da của bạn. Nói thật, những người bạn xung quanh mình đều cho rằng, kem chống nắng là một phiền phức và nó là một bước làm đẹp. Do đó, họ cũng không có ý định quan tâmtới loại mỹ phẩm hết sức cơ bản này. Không phải chỉ ở các bạn nữ, các bạn nam cũng nghĩ rằng, kem chống nắng là không cần thiết. Nếu bạn biết về các tia UV từ mặt trời thì bạn sẽ trân trọng làn da của mình hơn. Việc trân trọng bản thân cũng là việc bạn đang làm đẹp cho bản thân đó.

  1. Thu hút người xung quanh

Hơn nữa, có thể nhiều bạn cũng đã biết, khi hòa nhập với xã hội bên ngoài, ngoại hình ảnh hưởng đến thái độ người khác dành cho chúng ta thế nào. Khi đôi mắt sáng là điều chúng ta thua thiệt, một vẻ ngoài ưa nhìn sẽ giúp chúng ta ghi điểm để được lựa chọn giữa rất nhiều ứng viên còn lại. Tất nhiên ưa nhìn không phải là 100% lý do các bạn được chọn, nhưng nó sẽ trở thành ưu thế để người khác có thiện cảm với bạn và giúp mở ra thêm nhiều cơ hội. Theo bạn, giữa hai sinh viên cùng đến phỏng vấn cho buổi nhận học bổng, một người với đầu tóc được chăm sóc chỉn chu (không phải là mầu mè), quần áo chuyên nghiệp (không dơ, phẳng phiêu đúng tác phong) thì bạn sẽ thiện cảm với ai hơn (nếu bạn là nhà phỏng vấn)?

Ngày nay,mỗi cá nhân đều cần tốt cả nước sơn lẫn nước gỗ nên làm đẹp có thể không phải là bắt buộc, nhưng nó là tiên quyết. Nếu vẻ ngoài của bạn làm mất thiện cảm với người đối diện, sẽ chẳng ai hứng thú để tìm hiểu về nước gỗ của bạn. Nếu một ngày bạn có người yêu, bạn nghĩ câu nói anh ấy muốn được nghe từ người khác sẽ là “bạn gái cậu xinh thế” hay “bạn gái nhìn mặt cũng được mà hơi luộm thuộm”? Chắc hẳn bạn đã từng ít nhất một lần nghe câu nói “gió tầng nào sẽ gặp mây từng đó” rồi đúng không? Nếu bạn vẫn chưa tìm được ý trung nhân, bạn có muốn sau này sẽ vớ phải một anh chàng đầu bù tóc rối, quần áo lôi thôi như bạn của hiện tại không?

  1. Muốn tự tin, bản thân cần xinh

Xinh đẹp hơn cũng sẽ giúp bạn tự tin hơn khi chủ động giao tiếp. Nếu bạn là một người yêu thích văn nghệ, yêu thích đứng trên sân khấu hoặc trước ống kính thì làm đẹp càng là một yếu tố không thể thiếu. Điều xã hội ngoài kia quan tâm và chú ý đến không chỉ là giọng hát và tài năng của bạn, mà còn là cách bạn yêu bản thân bạn. Và nếu bạn đã hiểu rõ tầm quan trọng của hai từ làm đẹp, nhưng không biết bắt đầu từ đâu, không biết phải làm như thế nào mới là đẹp thì những bài viết tiếp theo từ mình là dành cho bạn.

Chia sẻ từ mình chắc chắn các bạn cũng sẽ tìm thấy ở những nơi khác như google hay youtube. Mình vẫn mong những chia sẻ của mình sẽ phần nào mang đến những giá trị cho mọi người, đặc biệt là các bạn khiếm thị giống mình. Được biết, có rất nhiều chị em khiếm thị đã trang bị kiến thức về làm đẹp và tìm được những phương pháp làm đẹp phù hợp, hy vọng những chia sẻ nhỏ của mình vừa là một quyển sổ tay, vừa là nơi để tất cả chúng ta tham khảo, trao đổi để cùng chung tay nâng tầm vẻ đẹp của phụ nữ khiếm thị, không chỉ giỏi mà còn phải xinh đúng nghĩa.

 

Võ Hoàng Anh Thư

 

Sống xanh

Zero waste (không rác thải) là một thuật ngữ nói về lối sống xanh được khuyến khích trong thời đại ngày nay. Zero waste không những góp phần bảo vệ môi trường, mà còn giúp cuộc sống mỗi người chúng ta thêm tối giản, từ đó loại bỏ những thứ rườm rà, giúp cuộc sống thêm phần năng động và nhẹ nhàng hơn.
Khi đọc những dòng này, nếu bạn cho rằng, vấn đề môi trường không việc gì tới mình, kiểu “cha chung không ai khóc”, hi vọng bạn nghĩ lại. Một việc đơn giản, nếu cống tắc do những túi nhựa, những con tôm hùm có dính những hạt nhựa của túi nilon thì hoặc bạn của tương lai, hoặc con cháu bạn sẽ sống trong môi trường ngập ngụa rác thảingập, bị nhiễm độc bởi thực phẩm. Cuối cùng, một lối sống văn minh và tối giản là thứ bạn hướng tới thì hãy đọc tiếp, mình sẽ chia sẻ đến bạn những cách mà mình đã làm để có một cuộc sống ít rác thải, tối giản và còn đảm bảo sức khỏe nhất có thể nhé.
1. Thói quen mua hàng
Mình tin, ít nhất một lần, bạn đã từng nghe ra rả về tác hại của túi nilon, túi nhựa ảnh hưởng tới môi trường của chúng ta thế nào. Mất vài trăm năm phân hủy trong môi trường tự nhiên, làm tổn thương những loài động vật, tăng khí cacbonic, và còn nhiều tác hại khác nữa.
Như vậy, chúng ta có thể giảm thải túi nilon ra môi trường bằng một số cách sau: Dùng túi vải để mua đồ (nếu nhiều), không lấy túi nilon tại tiệm tạp hóa hoặc xiêu thị nếu mua ít. Việc này có thể giúp nhà của bạn ít phải chứa chấp túi nilon hơn đấy. Nếu bạn để ý, những túi nilon chúng ta lấy về thùi thì ngay sau đó nó đã nằm gọn trong thùng rác. Vậy lấy về chi cho phí đúng không các bạn?
2. Thói quen ăn uống
Khi ăn uống, bạn quan tâm tới vấn đề nào đầu tiên? Có nhiều lắm những thứ mà bạn quan tâm có thể kể đến như: Giá, độ ngon, tính tiện dụng, vệ sinh,… Tuy nhiên, với tình trạng đáng báo động về an toàn vệ sinh thực phẩm như ngày nay, vấn đề mình quan tâm nhất là tính vệ sinh của đồ ăn. Vì thế, nếu các bạn cùng có mối quan tâm như mình, thay vì mua đồ ăn được đựng trong những hộp xốp, các bạn có thể tự làm cơm và bỏ vào cặp lồng mang theo lên trường ăn. Nếu trường hoặc nơi làm việc của bạn ở gần xiêu thị hoặc một số cửa hàng tiện lợi, bạn có thể sử dụng lò vi sóng để hâm lại thức ăn hoàn toàn miễn phí. Lưu ý phải sử dụng cặp lồng bằng inox nhé, vừa giữ được nhiệt, vừa không bị nóng chẩy. Nếu không nấu ăn ở nhà, bạn cũng có thể mang cặp lồng mua cơm và nhờ nơi đó lấy vào lồng giúp bạn nha.
Tương tự, các bạn có thể mang cafe hoặc nước tự làm ở nhà đựng trong bình giữ nhiệt để uống khi ra ngoài, tránh mua thêm nước đựng trong các chai nhựa. Vừa ngon, sạch lại tiết kiệm đúng không? Khi uốn hết, bạn có thể dùng bình giữ nhiệt đó đem tới quán và mua nước để đựng trong đó cũng được. Còn nếu uống nước lọc có tại trường học hoặc cơ quan, bạn cũng có thể dùng nó để uống luôn cho tiện.
3. Thói quen vứt rác
Chắc chắn khi đọc tới đây, mình tin bạn không phải là người xả rác bừa bãi. Tuy nhiên, cách vứt rác của chúng ta lại đang vô tình thải rác bừa bãi đấy. Bạn đã từng nghe về những lợi ích của việc phân loại rác? Tất nhiên, bạn không cần phải làm chuyện đó, bạn chỉ cần tập một thói quen sau.
Ở nhà, khi uống những li trà sữa hoặc nước ngọt, chúng ta sẽ vứt chúng vào thùng rác lẫn lộn với nhiều loại rác khác. Từ lần sau, thay vì vứt vào thùng rác với vô số loại rác, chúng ta có thể gom lại một chỗ nào đó và bán hoặc cho những cô chú buôn đồng nát. Các cô chú ấy sẽ đưa về các đại lí. Và ở đó, họ sẽ thay chúng ta phân loại rác để thuận tiện cho việc tái chế. Việc này vừa giúp chúng ta có thêm một khoản nho nhỏ, vừa giúp cho việc phân loại rác được đơn giản hơn.
4. Thói quen sử dụng
Bạn có thể sử dụng ống hút bằng inox, giấy, cỏ, tre,… thay cho ống hút nhựa truyền thống. Số ống hút nhựa còn dư mà chưa sử dụng, bạn có thể đem gửi lại quán quen của bạn.
Bạn cũng có thể hạn chế mua sắm thêm quần áo. Đối với những bạn thường mua sắm quần áo, các bạn sẽ để ý rằng, có những bộ quần áo mình mặc rất ít (dưới hai lần), có những trường hợp còn chưa cả mặc lần nào. Có thể vì nhiều lí do mà dẫn tới những trường hợp như trên: Mua để thỏa mãn cảm xúc, mua đồ theo lối thời trang thịnh hành (mốt), thấy rẻ nên mua,… Việc hạn chế mua sắm vừa giúp bạn tiết kiệm tiền, vừa đỡ mất thời gian trong việc chọn lựa áo quần, vừa giúp bạn siêng giặt dũ quần áo hơn. Hãy mua cái mình cần thay vì mua cái mình muốn.
Tương tự, bạn có thể tìm thêm những thói quen giúp bạn thay thế hoặc hạn chế những thứ không cần thiết trong không gian sống của mình nhé.

Chúc các bạn nhẹ nhàng hơn với lối sống Zero waste.

(Phạm Minh Trung)

Yêu, thích và thương

Bạn biết không, yêu, thích và thương là 3 loại cảm xúc khác nhau. Khi mình thích một bông hoa, mình sẽ hái nó về mà không quan tâm rằng một ngày nào đó nó sẽ héo tàn, nó sẽ chết. Khi mình yêu một bông hoa, mình sẽ ngắm nó mỗi ngày, và sẽ để nó ở nơi mà nó thuộc về. Còn khi mình thương một bông hoa rồi, mình dùng rất nhiều thời gian và công sức để chăm sóc chăm bón cho bông hoa đó, mình chỉ muốn được nhìn thấy nó rạng rỡ, dù mình biết là bông hoa đó không thuộc về mình.
Trong tình yêu cũng vậy, mình thích một người, mình bất chấp mọi thứ để người đó thuộc về mình. Khi thuộc về mình rồi, mình lại bỏ rơi tình cảm đó. Rồi đến khi người ta buông tay, mình lại hối tiếc và níu lại. Giữ lại rồi thì mình lại bỏ rơi. Cái vòng luẩn quẩn xảy ra bởi vì mình chỉ muốn sở hữu họ mà thôi. Khi mình thương một người thì mình chỉ cần nhìn thấy người ta hạnh phúc là được. Mình làm mọi thứ để trên môi của họ luôn nở nụ cười. Mình hy sinh, mình cho đi trong thầm lặng. Dù cho đôi khi mình biết mình thương họ chưa chắc gì họ đã thương lại mình. Cuối cùng là mình yêu một người, mình sẽ cần được thỏa mãn ở cả 2 phía. Mình hướng về người ta và người ta cũng phải hướng về mình. Mình yêu họ bởi vì họ là chính họ. Dù biết một bông hoa hồng có gai nhưng mình chỉ yêu cái sự đáng yêu trên bông hoa đó thôi. Và trong khi yêu mình không có nghĩa vụ phải chăm bón cho bông hoa ấy, bởi vì tất cả mọi thứ đều là sự tự nguyện. Bản thân mình cũng là một bông hoa của người ta mà. Đúng không? Vậy thì bạn đang thích, đang thương, hay đang yêu một người?
(Phan Thanh Nhi)