Giữa màn sương mù dày đặc, cô bé đưa bàn tay nhỏ quờ quạng tìm một chỗ bám víu nhưng vô vọng. Màn sương tối mịt quấn lấy cô bé, len lỏi vào sâu trong cơ thể, bóp nghẹt cổ họng và níu lấy bước chân rã rời của em. Cô gái nhỏ muốn dừng lại. Nhưng một phần nào đó ở nơi tận cùng của lý trí, một phần nào đó ở sâu trong con tim vẫn còn đang đập thét lên rằng: “Bước tiếp, đừng bỏ cuộc!”. Và như một phản xạ không điều kiện, cô bé lại bước. Em bước những bước thật chậm nhưng vững chắc mang theo một niềm tin mãnh liệt rằng vượt qua lớp sương mù này sẽ là ánh dương ấm áp.
Trên chặng đường dài một đời người, có những đoạn đường quang đãng thật dễ đi nhưng cũng có những đoạn đường đầy sỏi đá và gai nhọn. Có không ít lần chúng ta lạc trong những đám mây đen ngòm của u buồn, của đau khổ, của thất bại. Chúng ta như đứa trẻ sợ hãi, mò mẫm trong bóng tối, chúng ta kêu gào tìm sự giúp đỡ và chúng ta muốn bỏ cuộc. Điều đó cũng phải lẽ, vì trong mỗi người chúng ta đều tồn tại hai nửa đối lập nhau. Một nửa yếu đuối có xu hướng dễ dàng đầu hàng trước khó khăn và nửa kia mạnh mẽ, sẵn sàng tranh đấu đến cuối cùng trong trận chiến khốc liệt của cuộc đời.
Giống như cô gái nhỏ, ở một nơi nào đó sâu thẳm trong tâm hồn mỗi người đều có một tiếng kêu. Tiếng kêu đó chính là sức mạnh lý trí, là ngọn lửa không bao giờ tắt của con tim, là dòng nước ngọt mát của tâm hồn. Thật vậy, ý chí của con người có một sức mạnh đến lạ kì. Khi con người gục ngã, nó thúc giục con người đứng dậy. Khi con người đau khổ, nó là lời an ủi và khích lệ. Sức mạnh ý chí luôn nhắc cho chúng ta nhớ rằng chúng ta vẫn còn sống, con tim của chúng ta vẫn còn đang đập trong lồng ngực. Điều đó có nghĩa là chúng ta vẫn còn có thể bắt đầu, vẫn còn có thể bước tiếp và vẫn còn có thể sống như một người đang sống.
Đừng ngần ngại, hãy tin vào chính bản thân mình. Những lúc lạc lối, hãy bình tĩnh, lắng nghe tiếng nói của ý chí. Tâm hồn, trái tim, bộ não và bản thân chúng ta sẽ nói cho chúng ta biết rằng chúng ta nên làm gì. Hãy bước những bước tự tin và vững vàng, chậm rãi thôi nhưng chắc chắn. Hãy giữ ngọn lửa trong tim chúng ta cháy mãi. Và ở phía cuối đoạn đường đó, xuyên qua lớp sương mù, vượt qua nghìn sỏi đá là bầu trời trong xanh và ánh nắng ấm áp đang chờ chúng ta./.
(Nguyễn Thị thu Uyên)
Trả lời