Lúc thành phố còn đang say sưa đắm chìm trong giấc mơ đẹp của một đêm dài ngon giấc thì đất trời cũng đang nhẹ nhàng trở mình. Mẹ thiên nhiên dịu dàng ôm lấy thành phố và đưa đôi bàn tay êm ái vuốt ve đứa con bé bỏng đang ngủ say trong lòng mình. Thành phố vẫn im lìm và bình yên đến lạ. Dường như thời gian đang ngừng trôi, không gian đang lắng đọng và chỉ mình tôi cảm nhận được hương vị ngọt ngào và dịu mát của vũ trụ.
Ở trên cao, gió đang thì thầm với mây, kể cho mây nghe những gì nó đã gặp, đã thấy, đã nghe trong chuyến hành trình dài của nó. Gió có thật nhiều điều để kể, mỗi chuyến đi của gió là một trải nghiệm và mỗi hành trình của nó là một câu chuyện. Gió muốn chia sẻ những điều thú vị đó với mây, với trăng, với cây cỏ và với bất cứ người bạn nào mà nó gặp. Gió vui vẻ và ríu rít trên những tán cây. Và dường như những câu chuyện của gió làm cho cây vui. Những chiếc lá nhỏ xinh cứ liên tục vỗ tay và cười khúc khích. Tôi lắng tai nghe nhưng chỉ nghe được âm thanh rì rào vui tai. Gió còn mang những lời yêu thương từ những phương trời xa lắc đến gõ cửa từng nhà. Nhưng gió ơi, mọi người còn đang ngủ say mà! Và điều này làm cho cô nàng hay dỗi này buồn lòng. Cô ấy giận dỗi trở về cùng những đám mây mà không một lời tạm biệt, chỉ để lại những ngọn cây và những tòa nhà ngẩn ngơ, im lìm trong bức tranh tĩnh mịch.
Cơn giận dữ của gió dường như vẫn chưa thể nguôi. Nó hung hãn kéo những đám mây đen ngòm đến, khiến bầu trời trở nên tối tăm và hung dữ. Gió gào thét hòa lẫn trong tiếng gầm gừ của sấm. Sau một tia chớp xé ngang những cụm mây đen kịt thì bầu trời trút những nỗi lòng của gió xuống trên thành phố mà lúc này vẫn còn ngủ say. Chiếc màn mưa phủ lên những ngọn cây, những tòa nhà cao tầng và cuối cùng nuốt chửng thành phố bé bỏng.
Tôi lặng im, lắng nghe và cảm nhận những biến chuyển của tự nhiên giữa thành phố thân yêu này. Nó vẫn đang ngon giấc, vẫn hiền hòa và nguy nga trong sự tĩnh mịch của cơn mưa sớm.
(Nguyễn Thị Thu Uyên)
Trả lời