TÂM TÌNH TRI ÂN
Sáng nay, khi những con ve sầu từ đâu cất tiếng hát báo hiệu mùa hè đã tới, các bé lớp tôi cũng được nghỉ học, tôi chợt nhớ đến tháng ngày mình còn đi học. Ngày ấy, đối với tôi sao mà thật thân thương mà cũng nhiều lo sợ . Tôi lần đầu tiên xa nhà, sống một mình nơi thành phố mà tôi chưa từng được nghe nói tên khi bắt đầu tuổi 12.
Nhưng 21 năm cứ thấm thoắt trôi qua, tôi giờ đây đã là cô giáo của một lớp với 5 em khiếm thị như tôi. Những kỷ niệm ngày đầu đến lớp thật đáng nhớ trong tôi, nhưng niềm hạnh phúc ngày nay của tôi không chỉ nhờ vào sự cố gắng, sự vượt qua của tôi mà chính bằng những tấm lòng yêu thương, chia sẻ của mọi người và một tình yêu sâu sắc mà Mái Ấm Khiếm Thị Nhật Hồng đã dành cho tôi. Chắc hẳn không chỉ riêng tôi mà tôi nghĩ tất cả các bạn giờ đã lập gia đình, hay các bạn làm nơi khác cũng sẽ không thể quên được hình ảnh dì đi xin từng kí gạo, từng gói mì dù chỉ là mì mốc để chúng tôi no lòng rồi phải năn nỉ hằng giờ để người ta gia hạn đóng tiền điện. Rồi chúng tôi dần lớn lên, chúng tôi ra học hòa nhập ở trường bình thường, các dì lại càng vất vả hơn về kinh tế hay nhiều khi nhà trường không nhận chúng tôi vào học, có lúc người ta lại bắt đóng cửa mái ấm, không được nuôi chúng tôi nữa. Những lo sợ ấy, những hy sinh âm thầm dành cho chúng tôi mà chúng tôi nào có biết, có khi lại đòi nghỉ học khi nhận ra sự khiếm khuyết của mình hay bị bạn bè trêu chọc, nhưng dì lại nhẹ nhàng an ủi, động viên để tôi lại tiếp tục cố gắng. Với sự dìu dắt, tấm lòng yêu thương tôi như chính người con của mình, các dì đã đem lại cho tôi một niềm tin, một hành trang để tôi vững chắc bước vào đời. Tôi đã tốt nghiệp Cao đẳng Sư phạm với tấm bằng loại khá bằng chính niềm tin và hành trang đó.
Dẫu giờ đây ước mơ tôi đã đạt thành, nhưng tôi sẽ không bao giờ quên những công ơn to lớn, quên ngôi nhà đã từng che chở tôi suốt thời gian đi học và tôi biết mình sẽ còn được mãi che chở tôi trên bước đường đời những khi tôi gặp khó khăn.Tôi thầm hứa sẽ cố gắng truyền đạt hết những gì mà tôi đang có lại cho các em, sẽ yêu thương các em của mình hết lòng, để các em cũng sẽ thành công với khuyết tật của chính mình như tôi đã từng thành công.
Lê Thị Kim Hương
Trả lời