Như bao ngày, cứ vào mỗi buổi sáng, sau khi đánh răng rửa mặt và làm các công việc không tên khác, tôi lặng lẽ bước lên tuyến xe buýt thân thuộc với một cảm giác vừa buồn ngủ vừa tẻ nhạt. Và buổi học sáng hôm ấy cũng không có gì quá đặc biệt với tôi, ngoài những kiến thức mới tiếp thu được cũng như là những câu chuyện không đầu không đuôi với tụi bạn cùng khóa. Chắc đó có thể chỉ là một buổi sáng bình thường nếu như không có chuyện xảy ra, và nhờ có câu chuyện ấy mà tôi mới nhận ra cuộc sống này vẫn còn có những con người tử tế.
Sau khi kết thúc giờ học, tôi lại trở về nhà cũng bằng tuyến xe buýt số 19 như thường lệ. Trên xe lúc đó không quá đông khách, cái không khí mát mẻ trên xe làm cho tôi cảm thấy thoải mái. Tôi hay có thói quen nhìn ra cửa sổ, ngắm đường phố tấp nập, nhà cửa chen chúc, nơi đâu cũng tràn ngập ánh sáng, nơi đâu cũng đông đúc vì ai nấy đều vội vả để đến chỗ làm thật sớm. Tất cả như một dòng chảy của cuộc sống. Tôi đang miên man suy nghĩ thì xe buýt dừng lại ở trạm bệnh viện nhi đồng, có 2 hành khách bước lên xe, đó là một người phụ nữ trạc 45 tuổi và đi cùng là một đứa bé khoảng 7 tuổi. Như thường lệ, anh chàng soát vé tiến đến chỗ của hai hành khách mới lên xe để bán vé, cô hành khách đưa tiền, tiền ấy là giá vé của một người:
• Cô không mua vé cho bé sao? Anh soát vé hỏi.
• Ủa, xe cũng thu tiền đứa nhóc này nữa hả? Tôi thấy mấy xe khác đâu có thu tiền mấy đứa nhỏ đâu. Cô hành khách trả lời với một giọng địu khá là khó chịu.
• Dạ cô ơi, xe buýt tụi con đã có quy định hết rồi, quy định được ghi rất rõ ở phía trước xe. Con chỉ làm theo quy định mà thôi. Nếu cô không hài lòng thì con mời cô xuống xe và con sẽ hoàn lại tiền cho cô. Anh soát vé trả lời cô hành khách.
Anh nhân viên đã làm tôi rất ngạc nhiên vì cái cách nói chuyện lịch sự đối với hành khách, không khó chịu và không la mắng như đa số những người soát vé khác mà tôi đã gặp. Hóa ra, cuộc sống này vẫn còn những người tử tế. Họ có thể không xinh đẹp về ngoại hình, cũng không có khiếu ăn nói, hoặc cũng không học cao hiểu rộng. Họ ở mọi nơi, và có thể làm bất kì công việc nào. Sự tử tế luôn sẵn có trong tâm mỗi người, thế nên đừng trông mặt mà bắt hình dong, bạn nhé!.
Người viết: LôiTrường Giang.
Trả lời