Sài Gòn mùa này vắng hẳn những cơn mưa, không còn sự xuất hiện của những cơn mưa chóng đến và cũng chóng đi, để lại sự tiếc nuối và hụt hẩng. Cũng không còn những cơn gió thu mát mẻ đùa giỡn trên những ngọn cây. Sài Gòn chỉ còn lại những tia nắng ấm áp vào buổi sáng, gay gắt giận dữ vào buổi trưa và dịu dàng vào buổi hoàng hôn mà thôi.
Thành phố xinh đẹp này không phải bị đánh thức bởi tiếng gáy của những con gà trống ồn ào, mà Sài Gòn được gọi dậy bởi những âm thanh thực dụng hơn. Những âm thanh ấy nghe sao mà quen thuộc đến lạ thường, đó chính là tiếng rao của những người bán dạo và tiếng còi xe buýt từ tốn và chậm rãi. Khi đó, không khí không vương chút bụi, nó trong lành, tinh tuyền và vẹn nguyên của một buổi tinh mơ. Quyện lẫn vào làn khí mát đó là hương cà phê phảng phất, cái mùi ngọt ngọt thơm phức và có một ma lực kì lạ làm say đắm nhiều người. Và rồi những tia nắng đầu tiên xuất hiện, nhẹ nhàng trượt trên những mái nhà cao tầng chót vót đứng hiên ngang giữa trời, lại tiếp tục sà xuống những ngọn cây xanh ngắt mấy chục năm mà vẫn kiên vững như dân tộc Việt Nam, và cuối cùng biếng nhác cuộn mình lăn dài trên những con đường trải nhựa thẫm màu. Những hình ảnh, âm thanh, hương vị đó làm cho Sài Gòn bừng tỉnh sau một đêm nghỉ ngơi, làm cho trái tim Sài thành lại đập rộn ràng với nhịp sống hối hả và tấp nập. Tôi cứ thắc mắc không hiểu tại sao một thành phố chật chội và ồn ào lại hấp dẫn người ta đến vậy, và không biết từ bao giờ chính tôi cũng đã yêu cái nhịp sống hối hả ấy. Tôi yêu những người lao động chân chính; làn da rám nắng, bàn tay chai sạn và những nếp nhăn trên mặt chính là minh chứng của một cuộc đời lam lũ. Tôi yêu cả những người trẻ đầy sức sống hết mình xây dựng đất nước, và những đàn em thơ còn cắp sách đến trường. Tôi yêu nhất là Sài Gòn lúc trở mình thức giấc vào buổi tinh sương.
Sài Gòn như thế thế đấy, phóng khoáng, thân thương, dễ gần và tốt bụng. Sài Gòn khiến tôi vương vấn và muốn gắn bó mãi để khám phá hết những vẻ đẹp giản đơn của một chốn sa hoa./.
Người viết: Nguyễn Thị Thu Uyên
Trả lời