Một chàng trai đến gặp một ông giáo già nọ để xin học. Với tâm trạng không mấy thoải mái của mình, anh ta lúc nào cũng than thở, thậm chí là khóc lóc khi phải trải qua những chuyện buồn trong cuộc sống. Thấy anh ta cứ mãi buồn rầu như thế, thầy giáo bèn lấy một thìa muối đầy rồi cho vào cái ly, sau đó ông đem cái ly ấy đến cho chàng trai và bảo anh uống thử.
• Nó mặn quá thầy ơi! Anh ta kêu lên.
Sau đó thầy giáo cũng lấy một thìa muối đầy giống như lần trước, nhưng lần này ông dẫn cậu ra một cái hồ rồi đổ hết thìa muối xuống.
• Con nếm thử nước trong hồ xem như thế nào? Thầy giáo nói.
• Dạ nó chẳng mặn hơn chút nào cả thưa thầy.
Vậy đấy, trong cuộc sống hằng ngày, ai ai cũng có lúc phải trải qua những nỗi buồn nào đó. Chúng tựa như thìa muối đầy kia. Duy chỉ có điều là mỗi người chúng ta sẽ có những cách đối diện với nó khác nhau, người thì lúc nào cũng ủ rủ, than thở, khóc lóc giống vị mặn của nước trong cái ly bé nhỏ kia. Nhưng cũng có người thì tìm cho mình một lối suy nghĩ thật tích cực, những nỗi buồn vụn vặt ấy chẳng thể làm họ bận lòng, luôn tìm cho mình những niềm vui dù bé nhỏ thôi và đem niềm vui của mình cho những người xung quanh. Đó thật là cách giải quyết vấn đề mà những người lúc nào cũng ủ rủ như chúng ta nên học tập. Đừng để những điều tiêu cực, những nỗi buồn làm lay động chúng ta./.
Lôi Trường Giang
Trả lời